Loving Blogger Template
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tâm Sự. Hiển thị tất cả bài đăng

Ta nhận ra ta chẳng mạnh mẽ như vẫn tưởng...

Những năm tháng sau này...tôi phải sống sao...

Cuộc sống bộn bề, tấp nập... nhưng vẫn luôn có những khoảng lặng. Giữa những khoảng lặng, ta thấy mình cô đơn, ta một mình và bước chân ta chùn lại. Giữa những khoảng lặng, Ta thênh thang giữa cuộc đời... thấy sao cuộc đời này rộng lớn quá. Chỉ một mình ta có đủ sức để đi hết?
Ai đó nói, hạnh phúc không phải là một đích đến mà là một cuộc hành trình. Nhưng ta có còn đủ sức để tiếp tục cuộc hành trình mang tên Hạnh phúc ấy...
Giữa những khoảng lặng... như những trưa  ở giảng đường, như đêm về ở phòng... ta một mình ngồi lặng, lạch cạch, lạch cạch những dòng suy nghĩ riêng ta. Đôi lúc ta thấy thèm một sự sẻ chia, thèm một tâm hồn đồng điệu, thèm sự cảm thông, thấu hiểu từ ai đó, từ một trái tim chân thành nhất.
Giữa những khoảng lặng... ta nhận ra ta... còn thiếu sót rất nhiều, còn chưa đủ mạnh mẽ... ta nhận ra ta còn yếu đuối quá. Ta chẳng mạnh mẽ như ta đã tưởng hoặc giả như ta cố tạo cho mình mạnh mẽ như thế, như bây giờ. Dường như ta đang đánh mất mình trong cái xô bồ, trong tất bật trong dòng chảy vô tận và không đích đến.
Giữa những khoảng lặng... ta lại thoáng nhìn về quá khứ. Những việc ta đã làm, những người ta đã gặp, những thành công ta đạt được, những khổ đau ta đã nếm trải. Chỉ một thoáng nhìn lại ta thấy mình đã sống và đang sống. Tự mình lại bảo mình phải tiếp tục sống... như thế... 
Giữa những khoảng lặng... ta trải lòng mình trên trang giấy... miên man trong những dòng chữ. Ta viết chỉ để cho ta thôi, để tâm hồn bớt khô cạn, bớt héo úa... để giữ mãi những con chữ thay lời chia sẻ, để tâm hồn cứ mãi gọi những khát khao... Viết đôi khi thật hơn những điều mình nói.
Giữa những khoảng lặng.... ta muốn hét thật to, muốn đi thật xa. Ta muốn kêu lên rằng "Cuộc sống ơi, ta mệt mỏi quá. Ta đang bế tăc...". Xin lỗi nhé, có một phần trong ta muốn trốn chạy, nhưng phần khác lớn hơn lại giữ ta lại... Nhiều lúc ta tự hỏi mình: "Ta là ai? Ta phải làm gì? Tại sao? Như thế nào?..." Ta cứ băn khoăn trăn trở mãi, đến mức tự dằn vặt mình.
Giữa những khoảng lặng, ta đặt dấu ba chấm "..." cho tất cả.... cho một phút yếu lòng, cho ai đó muốn đào sâu tìm tòi sau dấu "...", cho nước mắt đọng lại.... cho câu trả lời còn bỏ ngỏ và cho tương lai sắp mở ra. Ta sẽ không đặt dấu hỏi cho cuộc sống nữa... sẽ chỉ đặt dấu "..." thôi. Vì ta sẽ còn tiếp tục phải viết tiếp đằng sau nó. Đó là tương lai và ta một lần nữa lại tự dặn mình "Cố gắng"

Tâm Sự, Mối Quan Hệ Với Người Yêu Cũ

" Nhắc lại Người Yêu Cũ, trong chúng ta không ít người sẽ có một cảm giác rất lạ và khó diễn tả...Tôi cũng vậy..."
* * *

Tôi không ghét bỏ hay trách móc  gì người yêu cũ. Nhưng thực chả còn thấy đau vì những vết thương họ để lại trước đây nữa. Nếu tôi và cô ấy có gặp ngoài đường, thấy nhau gượng gạo một tí, nhói nhẹ vài nhịp tim thì đâu rồi cũng lại vào đấy thôi. Tôi không mau quên nhưng cũng chẳng nhớ lâu được điều gì. Tôi chắc chắn không có ai nhìn Người Yêu Cũ với ánh mắt bình thường được cả, có người thì xót xa, có người thì tiếc nuối, có người lại ghét bỏ. Tôi thì thuộc dạng nữa vời, hâm hâm dở dở như kiểu vừa giận vừa mừng. Nhớ thì nhớ đấy nhé, nhưng chẳng còn một chút gì động lại với khái niệm Yêu giữa họ với tôi. Nếu cho tôi chọn lại 1 lần nữa, gặp là tôi của lúc trước khi gặp em tôi chắc chắn sẽ nói: " Dù cho anh có chọn 1 ngàn lần hay 1 triệu lần đi nữa thì anh cũng vẫn sẽ chọn em thôi". Còn bây giờ ? Nếu như tôi biết trước mối tình đó không hề có kết quả, để lại hàng ngàn nỗi đau từ vật chất đến tinh thần thì ngu dại gì tôi lại chọn nó lần nữa? Biết sai là tốt, nhưng biết sai vẫn cố đâm đầu vào ngõ cụt thì rõ ràng đầu óc có vấn đề. Tuy nhiên, tình cảm bắt đầu từ cảm xúc. Tình yêu này đã cho tôi trở thành một con người đa cảm và trưởng thành hơn trước rất nhiều. Tôi cảm ơn cô ấy đã giúp tôi về điều này. 

( Xuân Đạt )

Tâm Sự - Tháng 5, Tháng Của Sự Chia Tay

" ... Tháng 5 - Tháng của sự chia tay. Chia tay ở đây không phải chia tay về chuyện tình yêu đôi lứa. Ở đây là chia tay tuổi học sinh. Phải rời xa ngôi trường chứa rất nhiều kỷ niệm của cái thời mà người ta hay nói vui là " Nhất Quỷ Nhì Ma, Thứ Ba Học Trò ". Ai cũng từng trải qua tuổi trẻ với bằng lăng tím, ghế đá, và hoa phượng đỏ lửa khát khao mà thời gian vô tình chẳng chờ đợi ai, cứ thế mang hồi ức về miền nhung nhớ. Tuổi học trò với những kỉ niệm giờ đây gói ghém theo cuộc hành trình dài. Những mối tình dang dở, lời yêu còn bỏ ngỏ mà gió xôn xao, cuộn xoáy rít lên từng cơn xa tít.Thời gian vô tình, rồi đến một lúc nào đó chúng ta bước qua nhau như những người xa lạ, vô hình trong dòng người ngược xuôi. Nhưng dẫu có như thế thì trong hồi ức mỗi chúng ta vẫn đọng lại những gì đẹp nhất, trong sáng, hồn nhiên của lứa tuổi 17 mến thương. Gửi những người bạn đã bên tôi suốt những ngày đẹp nhất, những người đã cho tôi biết yêu, biết ghét, biết nhớ thương, cho tôi biết vấn vương, tin yêu và hy vọng..."
  • Tháng 5 - nỗi nhớ mùa chia xa
Năm tháng qua đi cuốn theo những ước mơ của một thời đầy ắp khát khao và mơ mộng. Thời gian vô tình chẳng chờ đợi ai cứ thế mang hồi ức đi xa về miền nhung nhớ. Tuổi học trò với những kỉ niệm giờ đây gói ghém tất cả theo cuộc hành trình dài. Những mối tình dang dở, lời yêu còn bỏ ngỏ mà gió xôn xao, cuộn xoáy rít lên từng cơn xa tít. Ai cũng từng trải qua tuổi trẻ với bằng lăng tím, ghế đá, và hoa phượng rực đỏ lửa khát khao một góc sân trường. 


Tháng năm về mang theo tiếng tu hú kêu gọi bình minh mỗi sáng, nghe hơi gió thanh mát tâm hồn. 


Tháng năm, chào đón mùa hè bằng những cơn mưa rào bất chợt, chút thất thường của thời tiết bỗng chốc gợi nhớ thương năm tháng học trò, sục sôi kỉ niệm rồi vấn vương thứ cảm xúc không tên thầm kín, vẫn vẹn nguyên trong nỗi nhớ năm nào. Hè về...mùa chia xa và ...nhớ.



Có lẽ gặp nhau không phải duyên thì cũng là định mệnh, là sự sắp đặt của tạo hóa cho những con người vội vã bước vào cuộc đời của nhau. Tuổi học sinh của chúng ta bước qua cùng những kỉ niệm đậm sâu trong kí ức. Phượng đỏ, bằng lăng tím, bỗng chốc nhuộm thắm sân trường. Tâm hồn của những bạn trẻ chông chênh như lắng đọng, một phút nhớ cùng chút thương nghẹn ngào. Thực tế, có những điều giản dị nhưng khi xa rồi ta cơ hồ mới nhận ra. Hè về, ve rộn ràng, hàng phượng chợt ngập nắng lung linh. Chiều nay thả bộ giữa lòng thành phố, chợt thấy lòng nhẹ tênh. Cơn gió thoáng qua nhẹ nhàng bỗng gợi nhắc những buổi chiều năm ấy, nhắc về một thời đã từng ước mơ, đã từng mơ mộng, cũng đã từng trao cho nhau tình cảm đẹp nhất thủa học trò. Giờ đây khi cuộc sống mưu sinh, ai cũng có lối đi riêng của mình. Cái duyên gặp gỡ chỉ còn là hoài niệm mến thương, để rồi mỗi lần nhớ lại cảm xúc trong ta vẫn vẹn nguyên như năm nào.

Ảnh:Trường THPT Trần Nhân Tông


Thời gian vô tình, rồi đến một lúc nào đó chúng ta bước qua nhau như những người xa lạ, vô hình trong dòng người ngược xuôi. Nhưng dẫu có như thế thì trong hồi ức mỗi chúng ta vẫn đọng lại những gì đẹp nhất, trong sáng, hồn nhiên của lứa tuổi 17 mến thương. Cánh phượng hồng năm nào ép vội vào trang vở giờ vấn vương cả khung trời ước mơ.

Dẫu biết sẽ nhớ thương luyến tiếc nhưng cuộc sống là cuộc hành trình dài bao gồm những chuỗi ngày gặp gỡ và chia xa. Luyến lưu nhung nhớ làm cuộc sống thêm thi vị. Trên dòng đời hối hả này, chúng ta đã cùng nhau trải qua tuổi học trò đẹp nhất, giờ đây gói ghém tất cả vào góc sâu kỉ niệm. Cất giấu mãi trong tim những dư vị ngọt ngào, mai này nghĩ lại vẫn sẽ mỉm cười thật tươi. Như lúc này đây, phượng bắt đầu rực lửa, ve kêu rộn ràng, chúng ta đã bước qua một mùa hè chia xa như thế, và bây giờ ta mới thật sự vấn vương. Tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại, qua rồi sẽ đọng lại sự nuối tiếc khôn nguôi. Bao điều chưa kịp trao nhau, hờn dỗi vu vơ và cả một trời nhung nhớ. Chợt ước ao một lần được trở lại mùa hè năm ấy để lại cùng nhau xây đắp ước mơ, cùng nhau trải qua khoảnh khắc sống bằng những giấc mơ cháy bỏng ,vẫn vô âu vô lo như năm nào.

TP. Hải Dương buồn, cổ kính, mình tôi lang thang trong những chiều nhung nhớ , những bóng hình xưa cũ ùa về. Gửi những người bạn đã cùng tôi suốt những ngày đẹp nhất thứ tình cảm ấm áp, những người đã cho tôi biết yêu, biết ghét, biết nhớ thương, cho tôi biết vấn vương, tin yêu và hi vọng. Dù chia xa, dù hối tiếc nhưng trong lòng này vẫn mãi khắc sâu.

Blog XĐ: Thro: NTH
  • Tháng năm không trở lại 
Lật tờ lịch bàn, thảng thốt nhận ra tháng năm đã chạm ngõ, bỗng thấy phập phồng trong lồng ngực những cảm xúc rất lạ mà chẳng thể gọi thành tên. Tháng năm dịu dàng có ngày sinh nhật tớ, có loài hoa mang tên tớ, có cả những mảng ký ức về một thời hoa niên tươi đẹp, không vội vã cũng chẳng ồn ào, chỉ nhẹ nhàng, khẽ lướt qua như một cuốn phim quay chậm, đủ để tớ biết được mình đã từng có khoảng thời gian hạnh phúc như thế. Tự nhiên muốn viết cho cậu, cho một kỷ niệm không rõ hình hài, cho những điều hoang hoải tận sâu trong tim tớ.
Người ta vẫn nói tuổi thanh xuân giống như cơn mưa rào. Nhưng tớ lại thấy tuổi thanh xuân giống như một đóa hoa, lặng lẽ nở rộ, lặng lẽ tàn phai nhưng chắc chắn một điều, đóa hoa ấy cũng sẽ có lúc rực rỡ nhất.

Tớ không biết tuổi thanh xuân của tớ khi nào thì kết thúc. Có thể là sau khi lấy chồng, sinh con hay là khi mà con người ta trải qua một độ tuổi đủ lớn để bước qua thanh xuân. Nhưng mỗi khi nhớ về cậu, là cả một bầu trời kí ức. Tươi đẹp cũng có, đau buồn cũng có. Có chăng tất cả điều đó là thứ gia vị không thể thiếu cho mối quan hệ của chúng ta.

Blog Tâm Sự:
Pic: Tôi và Thằng cùng bàn...

18 tuổi, người ta dễ dàng thích một ai đó. Gặp gỡ là một điều rất đặc biệt, vì có duyên mới gặp được nhau. Và cậu, đến bên cuộc đời tớ như một sự sắp đặt của số phận. Biết nói gì về mối quan hệ của cậu và tớ, có chăng là một mối quan hệ không rõ rằng. Ừ thì khi đó tớ thích cậu, thật đấy. Nhưng... tình cảm vơi đầy có ai biết trước về sau. Người ta nói cách duy nhất để kết thúc một mối tình đơn phương là tỏ tình. Vậy mà tớ lại chọn im lặng. Những năm tháng ấy, cậu là điều tuyệt vời nhất với tớ. Những năm tháng ấy, tớ giận cậu bằng những lý do kỳ lạ. Những năm tháng ấy, cậu làm tổn thương tớ bằng những lý do chẳng đâu vào đâu. Tớ đã từng thề thốt rằng cả đời này sẽ không gặp lại cậu, không quan tâm đến cậu... 

Rồi những năm tháng ấy cứ vô tình trôi đi, để rồi khoảng thời gian tớ và cậu không gặp nhau, không điện thoại, không facebook cũng ngót nghét 3 năm. Tớ khóa facebook, tớ thay số điện thoại, hộp tin nhắn của tớ không còn liên tục báo hết chỗ trống vì những tin nhắn của cậu đã bị tớ del hết rồi. Tớ đã chọn cho mình nhiều thứ, nhưng tớ đã không chọn những năm tháng ấy. Giờ nghĩ lại, khi đó mình thật ngốc nghếch... để cho tình bạn của chúng ta chẳng biết đã tàn phai từ lúc nào nữa. Tớ lựa chọn giữ khoảng cách với cậu, không phải là vì không quan tâm, mà biết rõ cậu sẽ mãi không bao giờ thuộc về tớ. Có những con người không cách nào để lãng quên. Có những câu chuyện mãi mãi trở thành một miền kí ức. Có một thứ mà ta sẽ mãi mãi không thể gặp lại. Và cậu là một thứ gì đó xa vời với tớ.

Tuổi thanh xuân này đã trôi qua như thế. 5 năm rồi, 5 năm nhưng kí ức vẫn còn vẹn nguyên. Tuổi trẻ ấy đã từng khiến cho tớ tự hào, cũng có thể khiến cho tớ mãi mãi không thể quên được dù có cố bằng mọi cách. Có mấy ai đi qua thương nhớ mà quên được nhau. Tớ vẫn nhớ về cậu, trong những giây phút trải lòng ra mênh mang nhất cùng những khoảnh khắc ngọt ngào của thời học sinh thơ ngây. Nhiều lúc, tớ vẫn tự hỏi giờ này cậu sẽ ra sao sau bấy nhiêu năm sống ở một nơi xa lạ. Ai đó đã từng nói với tớ rằng, cái gì nhanh đến thì cũng vội đi. Nhưng với tớ cái gì đã đến thì dù nó có đi vẫn đi theo một cách riêng của nó. Có lẽ yêu thương ngày ấy là ngộ nhận. 

Blog Tâm Sự:

Năm tháng ấy, với tớ, có cả nụ cười, cả những giọt nước mắt. Là lần đầu tiên tớ khóc vì một người con trai, là lần đầu tiên tớ dẹp cái tính ngang bướng và cái tôi quá lớn của mình. Là lần đầu tiên nhìn thấy nụ cười trên môi cậu. Là lần đầu tiên hai đứa cùng nhau làm rất nhiều chuyện. Nhưng bây giờ đó đã là một câu chuyện mà có lẽ cậu đã chẳng thể nào nhớ nổi, phải không?! Tuổi trẻ của chúng ta đẹp như thế ấy. Những gì đã trải qua, mọi kí ức đều vẹn nguyên trong tớ. Chỉ khác là giờ chúng ta đã lớn, đã trưởng thành, tớ thì đã ra trường, còn cậu vẫn tiếp tục sự nghiệp học hành của mình thêm một vài năm nữa. Cuộc sống là một cuộc đua, đua với công việc, đua với thời gian, và đua với cả tuổi xuân nữa.

Con đường tớ muốn đi còn dài, còn rộng và thênh thang lắm. Dù cuối con đường tớ chọn không có cậu, nhưng tớ vẫn sẽ đi. Sau cô đơn, là hạnh phúc, phải không?!

=> Các bạn muốn chia sẻ những câu chuyện đẹp của mình, hãy liên hệ qua Fanpage Xuân Đạt Blog để mình giúp bạn ... <=
Theo: Blog Tâm Sự - XĐ

ĐỪNG DỊU DÀNG VỚI MỘT NGƯỜI CÔ ĐƠN, VÌ HỌ RẤT DỄ ĐỘNG LÒNG...

  • 30/4/2017 - 23:33



Em chưa từng nghĩ sẽ gặp anh, cũng chưa từng mong ngóng lại một lần nào nữa chạm vào tình yêu.

Với em tình yêu là thứ gì đã xa xỉ và ngắc ngoải lâu nay.

Người cũ đã từng bảo em rằng "Yêu là món quà, khiến con người ta hạnh phúc", nhưng chính họđã ra đi, và để lại vết thương sâu nơi đáy ngực. Trái tim em từ giây phút đó chỉ còn sự nghi kị: Phải làm sao khi một trái tim yêu thương chân thành, khi đã dành cả tuổi xuân để gắn bó với một người, đã cùng nhau đi khắp chốn, đã hứa hẹn với nhau quá nhiều điều?

Cả một khoảng trời trước mắt như sụp xuống. Em không hiểu nguyên cớ dẫn đến chia ly, chỉ biết gào khóc trong tuyệt vọng.Em tin yêu và dốc ruột dốc gan đến thế, vậy nhưng cái em nhận lại chỉ là hoang hoải trong lòng.

Có ai trên đời đau hơn nỗi đau đã hi sinh tất thảy, để nhận lại những dối lừa?

Em tự hứa lòng mình không tin tình yêu nữa, cũng không muốn dính dáng đến thứ cảm xúc liều mạng ấy nữa.

Rồi ngày anh đến, anh nhẹ nhàng ân cần, anh thổi một hơi ấm lành vào trái tim đã lạnh thấucủa em. Anh dịu dàng như thể mùa thu nhiều năm về trước, khi em vẫn là cô nữ sinh ngây ngô, lần đầu yêu thương, và chưa một vỡ vụn.

Em cô đơn trong nỗi trống trải riêng mình. Em dùng dằng với những vết nứt đã hoen ố tim em.

Anh hiểu nghịch lý của những người đơn phương không?

Là tự huyễn hoặc trắng đen về tình cảm đối phương.

Là tự cho mình quyền mong chờ, nhưng không đủ liều lĩnh để dẹp yên mọi lo lắng.

Em đơn phương, em do dự về những ân cần mà bấy lâu em đã chưa thể nhận.

Em vùng vẫy khỏi sự quan tâm từ anh, em sợ những ngộ nhận chẳng nói nên lời.

Thứ gì đến cũng phải đến. Khi mối quan hệ lưng chừng tưởng như vô hại của chúng ta cứ vẻn vẹn nơi đó.

Em và anh, rốt cuộc cũng chỉ là hai hành tinh xa lạ. Một ngày bước qua đời nhau, dịu dàng và ấm áp để lại em không thể quên. Nhưng cũng không thể đi ngược lại định luật ắt phải chia xa.

Em đã cô đơn đủ lâu, đã phí hoài tuổi xuân đủ nhiều để không còn tin tưởng vào tình yêu nữa.

Em càng hiểu thấu những mối quan hệkhác quan trọng với anh thế nào.

Vốn dĩ tìm đến như một lần bước sa chân, thì hãy ra đi dễ dàng và thoáng chốc như khi đến.

Nếu em đã không sẵn sàng để thêm một lần đánh cược tuổi xuân, và nếu anh và em mãi chỉ là những điểm giao định mệnh. Thì xin anh đừng ân cần hơn nữa, đừng ôm em và nói thương em đến thế.

Tình thương nơi anh em ghi nhận, nhưng tình cảm của hai người, đã chẳng thể tiến tới, thì xin hãy là những bước lùi lặng lẽ.

Xin anh đừng khuấy đảo khoảng trời bình yên và tĩnh mịch của em. Xin anh đừng bước đến gần hơn nữa, đừng dịu dàng với em như thể những người đã bỏ em lại trong đời.

Xin anh, đừng khiến người cô đơn bấy lâu như em mơ giấc mơ không tỉnh và quên đi những ngày tháng lang thang một mình. Đừng kéo những hy vọng về nơi em, trong khi chúng ta đều hiểu rõ sự thật sẽ không thể là thế.

Đừng dịu dàng với người cô đơn như em, vì em thực dễ xiêu lòng.

Jannie

1/11/2016

Buồn Ít Thôi Và Cười Nhiều Lên, Cô Gái !

" Bài viết này tôi dành cho người tôi yêu ... Người con gái mang trong mình nhiều suy tư,..."
***


Em còn trẻ, em còn nhiều cơ hội, còn nhiều thử thách chông gai cần em phải vượt qua, nhưng em à! Hãy làm những gì em muốn, hãy làm theo con tim em mách bảo, hãy làm bằng chính đam mê của em, đừng để áp lực giày vò bản thân em. Hãy sống thật vui, hãy làm những gì em thích, hãy tạo niềm tin cho bản thân, em nghĩ xem, mỗi chúng ta sống để làm gì. Sống sao cho đúng, sống bình dị thôi em à, đừng quá căng thẳng, tạo áp lực cho mình.

Sống vô tư, hồn nhiên như những người lính ấy, buồn ít thôi và cười nhiều lên em. Mọi điều tốt lành đang chờ em ở phía trước. Hãy để tâm hồn em được vui. Mỗi khi em buồn hãy khóc thật to, khóc cho vơi bớt đi những gì em đã phải chịu đựng, khóc rồi lại đứng dậy, cười tươi em nhé. Học cách cô đơn, học cách bước đi một mình, vì ai rồi cũng có việc của họ, sẽ không có thời gian dành cho em đâu, vì vậy hãy tự mình vượt qua và tự mình bước đi em nhé.

Cảm xúc của một con người mà, lúc trầm lúc bổng, lúc lên, lúc xuống, nhưng mà hãy để tâm mình thanh thản, làm những gì em muốn làm, theo đuổi ước mơ của em, nếu khó quá, hãy từ bỏ, không cần phải níu giữ những ước mơ quá xa vời, làm mình mệt mỏi, hãy đi tìm một ước mơ, một đam mê mới, nhẹ nhàng hơn, bình dị hơn..

Nếu mệt hãy ngồi nghỉ, ngủ một giấc thật dài, chìm đắm trong giấc mơ, sang ngày hôm sau tỉnh dậy, lại sống thật tốt, hãy là một cô gái mạnh mẽ, nhưng mà thật lương thiện em nhé.. Mọi người tin em, gia đình ủng hộ em... hãy cứ bước đi.. mạnh mẽ vượt qua tất cả " em sẽ làm được những gì em muốn khi giữ vững lòng tin" hãy tin là như vậy, hãy tin là em sẽ sống một cuộc sống hạnh phúc, luôn mỉm cười chào đón ngày mới bên gia đình em.... Cố lên cô gái của ai đó...

Tâm Sự - Tại Sao Người Khác Dễ Dàng Có Được Tình Yêu, Còn Tôi Thì Không ?

" Nếu các bạn thấy thắc mắc vì điều đó hãy đọc bài viết này ... "
***
Bởi cuộc sống rất thú vị, luôn luôn an bài cho bạn những ngày trống rỗng. Tôi gọi những ngày trống rỗng ấy là những ngày mà bạn chẳng thiết tha cười đùa, chẳng thiết tha gì tới công việc, muốn bỏ mặc luôn cả guồng quay của đời thường. Chẳng hạn như, dòng người thì cứ đi vồn vã, và bạn thì chỉ muốn ở mãi một nơi.
Bạn chờ đợi. Bạn hy vọng. Và rồi bạn thất vọng!
Những ngày trống rỗng khiến cảm xúc trong bạn như một ngọn đèn dầu đang kiệt dần. Và cơ thể bạn cũng trở nên mỏi mệt. Bạn thấy cuộc sống chán ngắt như một người ốm đang hờn gắt mọi món ăn ngon. Và bạn buồn thì bạn cứ buồn mãi như vậy thôi. Không một ai tới gần, không một ai buông lời an ủi, bạn chỉ thấy xung quanh mình là màn đêm đen đặc và u tối.
Lúc này đây, dường như hạnh phúc là một thứ ánh sáng le lói ở quá xa xôi tầm với của bạn. Đôi khi, ánh sáng đó còn hoàn toàn tách biệt với bạn nữa. Bạn tự hỏi, tại sao những người xung quanh bạn có thể dễ dàng có được hạnh phúc, nhưng hạnh phúc lại chừa mỗi bạn mà ra? 
“Tại sao người khác dễ dàng có được tình yêu, còn tôi thì không?”
Có những người tìm thấy tình yêu rất dễ dàng. Gần như họ chẳng va vấp khổ sở nhiều lần. Gần như họ có thể tìm được một người tình nguyện hiểu họ, yêu thương và trân trọng họ rất đơn giản và nhanh lẹ. Để rồi họ cứ an yên mà yêu nhau đắm say giữa cuộc đời vần vũ. Cuộc sống của họ không phải là không có thử thách, chỉ là họ có thể cùng nhau nắm tay để đi qua sóng gió rất nhẹ nhàng.
Nhưng bên cạnh đó, có những người hết lần này tới lần khác đều trở thành kẻ đi hành khất tình yêu – một cách bi lụy và khổ cực. Tôi đã chứng kiến những hoàn cảnh trớ trêu như thế, khi mà họ đủ tốt, đủ chân thành, vậy mà luôn gặt hái những mối tình sai trái chẳng đi đến đâu.
Để rồi sau mỗi lần vụn vỡ, sau mỗi lần chia ly, họ lại thấy mình "hèn" hơn một chút trước tình yêu và hạnh phúc. Cũng phải, chẳng ai đã từng đau đớn mà có thể mãi can trường như trái tim chưa từng hằn vết xước. Lỗi lầm không phải do họ, mà là do cách sắp đặt của cuộc đời. Có chăng là sự sắp đặt chẳng mấy công tâm, nên họ luôn luôn bị đứng ngoài rìa hạnh phúc.
Nhưng không. Rồi đến một ngày bạn sẽ thấy, thái độ đối với tình yêu mới là thứ để quyết định bạn có xứng đáng được yêu và hạnh phúc hay không! 
“Tại sao người khác dễ dàng có được tình yêu, còn tôi thì không?”
Tôi có một cô bạn vừa chia tay tình yêu. Lỗi không phải do ai thuộc một trong hai người, mà đơn giản chỉ là mẹ của chàng trai không thích cô ấy. Nghe có vẻ buồn cười nhỉ? Nhưng cái lý do buồn cười ấy lại đủ để đưa ra sức ép và làm tan vỡ một cuộc tình đấy thưa bạn thân mến ơi…
Và điều đáng nói là, sau đó, cô bạn tôi trở nên vô cùng khổ sở. Cô ấy không cam chịu tình yêu rời đi, cũng không cam chịu việc mình phải gánh chịu ấm ức. Bất cứ người nào sinh ra trên thế gian này chẳng mang trên mình ít nhiều giá trị, đúng không? Và khi người khác không nhìn nhận được ra giá trị của bạn, có khiến bạn thấy cuộc đời mình bị rẻ rúng?
Ở đây, theo lẽ thường, cô bạn tôi nên đứng lên mạnh mẽ, hất cằm đi thẳng ngay và luôn ra khỏi cuộc tình sai lầm ấy. Thứ nhất, anh chàng người yêu chẳng xứng đáng để nhận tình yêu chân thành từ cô ấy, bởi anh ta không mảy may có ý định bảo vệ người mình yêu. Thứ hai, một khi người ta đã không thích nổi mình, thì là do người ta không có "guu" để thưởng thức mình. Trên đời này có vô số những điều "lệch pha" nhau, ví như cô bạn tôi và mẹ của người yêu cô ấy là như thế đấy!
Nhưng không. Cô bạn tôi lại chìm trong ảo não và tuyệt vọng. Cô ấy bắt đầu tự dằn vặt bản thân mình, xem cô ấy thật sự chưa ổn ở điểm nào, xem cô ấy đã sai ở đâu mà bị phũ không thương tiếc… Mặc dù cô ấy không biết rằng, cho dù cô ấy có cố để trở nên hoàn hảo và xứng đáng được điểm 10 , thì mẹ của anh chàng kia không thích vẫn cứ là không thích. Chuyện không thích một người cũng giống như chuyện người ta yêu nhau thôi – chẳng vì một lý do nào cả.
Vậy nên, tôi đã nghĩ, trong những ngày bất tận của nỗi buồn, tốt hơn hết là tôi đừng hỏi những câu bâng quơ như hằng hà sa số những người khác nữa. Câu hỏi ấy, thật ra, chẳng ai có thể trả lời cho chúng ta đâu. Nói đúng hơn, đó là một lời than vãn của những kẻ đang chán đời, đang bế tắc, đang tuyệt vọng… Mà thường thì trong những lúc tâm trạng tối tăm mù mịt, chúng ta ít khi nào có thể tự tìm ra điểm sáng để có thể thay đổi tích cực hơn lên. 
“Tại sao người khác dễ dàng có được tình yêu, còn tôi thì không?”
Ngày trước, tôi cứ ấn tượng mãi với tên một cuốn sách mà tôi tần ngần đọc trong thư viện trường cấp hai: "Điều kỳ diệu đến từ cách nhìn cuộc sống". Ngày bé thơ ấy, thú thật, tôi chẳng nghiệm ra bất cứ điều kỳ diệu nào trong cuộc sống muôn màu này cả, nhưng tôi vẫn thích cái tên cuốn sách ấy. Bởi vì nó mang một sự lấp lánh tích cực quá đỗi ngọt ngào.
Để bây giờ, khi tôi lớn hơn một chút, tôi mới bắt đầu như đứa trẻ đang học cách trút bỏ bẽn lẽn và rụt rè bên ô cửa cuộc đời. Tôi muốn mình thay đổi cách nhìn, thay đổi cách suy nghĩ, và thay đổi cách sống.
Thay vì cho rằng chẳng ai đến bên cạnh mình, tôi sẽ tìm cách để đến bên cạnh người khác.
Thay vì mong chờ tình yêu đến sưởi ấm trái tim cô đơn của mình, tôi sẽ chủ động mang tình yêu đến và sưởi ấm một trái tim cô đơn khác.
Thay vì oán thán cuộc đời này đầy rẫy những bất công, tôi sẽ lặng lẽ san sẻ niềm may mắn và sự giàu có trong tâm hồn mình cho những người cần chúng.
Rồi một ngày, có lẽ, tình yêu hoặc là hạnh phúc, sẽ tự dưng mà xuất hiện đến bên tôi thôi. Bạn có đồng ý với tôi, rằng nếu chúng ta không đi thì sẽ không bao giờ đến đích?

Tâm Sự - Tuổi Trẻ Là Gì Trong Mỗi Con Người ...

" Tuổi trẻ - trong mỗi con người, hãy làm tất cả khi bạn còn trẻ :) "
***
Chào các bạn, tôi là Xuân Đạt, 17 tuổi - Tác Giả của Blog Xuân Đạt. Hôm nay, tôi viết bài này về đề tài" Tuổi Trẻ " theo một số yêu cầu từ các Đọc Giả của Blog...
Theo các bạn thì Tuổi trẻ là gì? Tuổi trẻ của bạn thế nào? Ai đã từng trải qua tuổi trẻ chắc hẳn đều có những khái niệm riêng về nó, và chắc hẳn ai rồi cũng có những kỉ niệm chẳng thể nào quên được. Cảm giác lần đầu tiên biết nhớ,biết thương một ai đó. Thật đáng cười mà cũng đáng để nghĩ chứ? Khi chính tôi cũng đã và đang đi qua tuổi trẻ với biết bao bước chân, có những bước chân lạ lẫm, có những bước chân quen thuộc, có những bước chân qua đi chẳng để lại trên đường đời bất cứ dấu tích nào, nhưng lại có những bước chân lại in thật sâu, thật đậm, để nhiều khi muốn xóa cũng không thể xóa, có níu cũng không thể giữ. Chính những bước chân ấy đã làm cho những con đường không còn nhàm chán,nhạt nhẽo, vô vị, hơn nữa nó, bằng cách riêng nào đó nó còn điểm tô thêm những nét vẽ, những sắc màu, và cả những xúc cảm. Đã có lúc nước mắt rơi, đã có lúc bật cười ha hả trong niềm vui sướng, tất cả đều đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời mỗi con người.


 Tuổi trẻ - là khoảng thời gian cho chúng ta thực hiện ước mơ và đam mê của bản thân. Nhưng giữa những luồng thông tin, nhận thức, giá trị chao đảo như thế, tìm ra lối đi của mình, giữ được tâm vững là một chuyện khó nhưng cần thiết và đáng giá. Đừng quan tâm nhiều đến những thứ bên ngoài xã hội và chạy theo nó. Nó biến đổi liên tục, thay vào đó hãy chú trọng bản thân và những giá trị mà mình tin tưởng. Ví dụ như sự trung thực, thẳng thắn, không phân biệt đối xử, không phán xét… Nói ra thì rất dễ nhưng làm thì mới khó vì những sự tác động từ bên ngoài. Sự tác động của bên ngoài là nguyên nhân chính gây ra những áp lực trong suy nghĩ của các bạn. Chúng ta đừng đặt trọng tâm cuộc sống của mình lên những người xung quanh, thay vào đó đặt niềm tin lên những giá trị bất biến ấy thì dù xã hội có thay đổi như thế nào thì bạn vẫn có thể giữ nguyên tâm sắc của chính mình.


Cũng đừng buồn vì những giá trị đó có thể khiến bản thân trở nên cô độc vì nó có thể khiến bạn đi ngược lại với những gì mà đám đông theo đuổi. Một người bạn có thể dạy bạn rất nhiều điều cho nên thà ít mà chất chứ không phải nhiều mà tệ. Chúng ta luôn có luật hấp dẫn, rồi đến một lúc nào đó bạn sẽ tìm được những người có chí hướng cùng với bạn, tôn trọng những giá trị mà bạn tôn trọng. Đừng sợ những lúc bạn một mình. Thử đi ăn một mình, đi chơi một mình, nghe nhạc một mình… Đó là những lúc bạn hiểu rõ hơn về bản thân, hiểu rõ về những gì mình mong muốn, hay mình cần phải làm gì với những mục tiêu đó, và lắng nghe những suy nghĩ sâu thẳm bên trong, những suy nghĩ dễ bị che đi bởi những giá trị phù phiếm bên ngoài và nỗi sợ bị bỏ rơi hay bị cô lập bởi vì mình khác với đám đông. Cuộc sống luôn có những lúc bấp bênh như thế, nhưng nó sẽ dạy cho bạn nhiều bài học. Từ những mối quan hệ đổ vỡ bạn có thể học được nguyên nhân và tìm cách cải thiện nó. Từ những nhận thức lệch lạc của những người xung quanh tìm ra những yếu tố ảnh hưởng, tại sao họ lại nghĩ như vậy và né những yếu tố đó ra, hoặc chú ý đến những yếu tố đó để tự bảo vệ bản thân mình và không ngừng phát triển bản thân lên. Chung quy người làm bạn hạnh phúc hay không là chính bản thân bạn. Nên đừng vì ai mà thay đổi chính mình, hãy nên vì chính mình mà thay đổi.”
- Câu Nói Tâm Đắc Nhất Của Xuân Đạt : " Hôm nay thất bại, ngày mai cũng thất bại. Nhưng ngày kia chắc chắn sẽ thành công :) -
Xin cảm ơn các bạn đã đọc bài viết ! 

Tác Giả : Xuân Đạt

Tâm Sự - 13 " Dấu Hiệu " Cho Thấy Bạn Đang Sống Nhạt , Và Tới Lúc Thay Đổi Rồi ...

"Sống nhạt" là một vấn đề chẳng của riêng ai đâu, hãy xem cuộc sống của bạn có đang "thiếu muối" không nhé!


Nếu bạn là người trẻ, chắc hẳn trong từ điển ngôn ngữ của mình, bạn sẽ không mấy xa lạ với những từ như "nhạt", "nhạt nhẽo", "vô vị", "thiếu muối"... Chúng ta thường dùng chúng để đánh giá một cuộc nói chuyện, một câu chuyện, hay hơn thế nữa là một con người, một cuộc đời bình bình đến chán nản. 
Có thể nói, một trong những điều tồi tệ nhất, những đánh giá tiêu cực nhất dành cho cuộc sống của một người chính là "nhạt". Nó được ví với "nụ hôn thần Chết" khiến bạn mặc nhiên bị đẩy ra ngoài vòng giao tiếp của mọi người, bị ngó lơ trước mỗi buổi liên hoan, tiệc tùng... Đến tự bản thân bạn cũng thấy chán. Vậy phải làm thế nào để biết bạn có đang "sống nhạt" hay không để có thể sửa đổi? Xem nhé!

Bạn chỉ biết đến bản thân

Mỗi khi ra ngoài với bạn bè, bạn chỉ biết thao thao bất tuyệt về mình, điều này khiến bạn bè của bạn phát ngán. Nếu bạn chỉ biết "tôi thế này, tôi thế kia" mà không quan tâm hỏi han cuộc sống của bạn bè, bạn sẽ bị gán mác ích kỷ, chỉ biết mỗi bản thân đấy!

Bạn lúc nào cũng bi quan

13 dấu hiệu cho thấy bạn đang "sống nhạt" và tới lúc thay đổi rồi
Chẳng thích chơi với một người lúc nào cũng bị bao trùm bởi bầu không khí u ám đầy tiêu cực cả. Nếu bạn thuộc tuýp người phủ định mọi ý kiến của người khác bằng những chỉ trích, lo ngại, hãy thử dành chút thời gian mỗi ngày để hét thật to hay thử đọc một thứ gì đó tích cực nhé.

Bạn chỉ thích ru rú ở nhà

13 dấu hiệu cho thấy bạn đang "sống nhạt" và tới lúc thay đổi rồi
Sẽ bình thường thôi nếu bạn chỉ muốn ở nhà mỗi tối nhưng nó sẽ là bất bình thường nếu ngay cả ban ngày, bạn cũng hạn chế ra ngoài hết sức có thể. Bạn biết không, nếu làm như vậy, bạn sẽ đánh mất cơ hội được giao lưu với bạn bè, mở rộng các mối quan hệ. Hãy đứng thẳng lưng lên, mở cửa và khiến bạn bè của bạn trố mắt bằng việc chấp nhận lời mời đi chơi của họ đi nào, chính bạn cũng sẽ ngạc nhiên vì những gì mình sẽ nhận được cho coi.

Bạn lúc nào cũng nghiêm trọng hóa vấn đề

13 dấu hiệu cho thấy bạn đang "sống nhạt" và tới lúc thay đổi rồi
Nếu bạn lúc nào cũng giữ khư khư trách nhiệm bên mình, cứ bận rộn check mail công việc, bạn sẽ không được lòng bạn bè của bạn đâu. Mọi người chỉ yêu mến một ai có thể cười đùa, vui vẻ cùng họ thôi, thế nên là tạm gác mọi thứ sang một bên đi, cứ đơn giản mà sống, tận hưởng những giờ phút nghỉ ngơi hiếm hoi này.

Bạn toàn nói những thứ vô nghĩa

13 dấu hiệu cho thấy bạn đang "sống nhạt" và tới lúc thay đổi rồi
Khi bạn cứ nói đi nói lại về một đề tài, và chẳng dám bước ra khỏi vùng an toàn của bạn thân, mọi người sẽ nhanh chóng cảm thấy nhàm chán vì bạn thôi. Hãy dành chút thời gian mỗi ngày để nắm bắt tin tức, trend mới và chọn một vài chủ đề thú vị nào đó mà những người xung quanh bạn có thể có hứng thú.

Bạn thiếu chủ kiến

13 dấu hiệu cho thấy bạn đang "sống nhạt" và tới lúc thay đổi rồi
Không phải bạn thiếu khôn ngan hay thiếu suy nghĩ, chỉ là bạn chẳng bao giờ có quan điểm, ý kiến riêng của mình cũng khiến người khác cảm thấy nhàm chán rồi. Hãy trau dồi kiến thức, thử đưa ra suy nghĩ của bản thân, bất kể nó đúng hay sai.

Bạn chỉ biết "ba phải"

13 dấu hiệu cho thấy bạn đang "sống nhạt" và tới lúc thay đổi rồi
Việc lắng nghe, và nhìn vào mắt người đối diện trong mỗi cuộc nói chuyện là rất tốt nhưng nếu bạn nói "Đồng ý" với tất cả mọi thứ, mọi ý kiến mà mọi người đưa ra, bạn chỉ là một người vô vị không hơn không kém. Phải biết nói "Không" đúng lúc và biết phản bác nếu bạn có ý kiến khác chứ.

Bạn dễ bị phân tâm

13 dấu hiệu cho thấy bạn đang "sống nhạt" và tới lúc thay đổi rồi
Nếu là bạn, bạn có thích thấy cảnh bạn mình đang ngồi nói chuyện với mình mà một lát lại cắm mặt vào cái điện thoại check Facebook các thứ không? Thôi nào, hay tập trung vào những người đang ở bên cạnh ban ngay lúc này đây, bạn sẽ học được nhiều điều từ những cuộc nói chuyện ý nghĩa này hơn là ngồi lo đếm số like hay "chém" đôi ba câu status nhạt nhẽo đấy.

Bạn lúc nào cũng sống theo khuôn khổ, ghét thử những cái mới

13 dấu hiệu cho thấy bạn đang "sống nhạt" và tới lúc thay đổi rồi
Bạn mắc cái bệnh chỉ muốn đến những nơi quen thuộc: Một nhà hàng duy nhất, một tiệm quần áo duy nhất, một quán nước duy nhất... Như thế nhạt nhẽo lắm, bạn có biết không? Cứ vậy thì ai mà muốn đi cùng bạn nữa. Vô tư đi, YOLO!

Việc cố gắng trở nên thú vị khiến bạn cảm thấy mệt mỏi

13 dấu hiệu cho thấy bạn đang "sống nhạt" và tới lúc thay đổi rồi
Có những người sinh ra đã thú vị, có những người thì không, việc thú vị cũng cần luyện tập những nếu việc làm đó vắt kiệt sức lực của bạn thì dù có cố đến đâu, bạn vẫn vô vị thôi. Mọi người sẽ chán lắm nếu thấy bạn phải chật vật thế nào để cố nghĩ ra một câu chuyện hài hước hay hùa theo lời nói đùa của mọi người. Cứ thoải mái, thả lỏng tinh thần và cố gắng hết sức thôi, bạn nhé!

Xung quanh bạn là những người "na ná" nhau

13 dấu hiệu cho thấy bạn đang "sống nhạt" và tới lúc thay đổi rồi
Nếu xung quanh bạn là chỉ có một kiểu người duy nhất, ai cũng "na ná", cũng "xêm xêm" nhau, không sớm thì muộn, bạn rồi cả các bạn của bạn nữa cũng thấy cuộc sống thật nhàm chán thôi. Hãy thử mở rộng vòng quan hệ của mình, kết bạn với những người có vẻ như thật khác so với bạn, đó là cách bạn mang những màu sắc mới đến cho cuộc đời mình.

Chính bạn của bạn cũng phải nói: "Cậu nhạt thật đấy!"

13 dấu hiệu cho thấy bạn đang "sống nhạt" và tới lúc thay đổi rồi
Đây đúng là một trong những dấu hiệu rõ ràng nhất cho thấy bạn có đang "sống nhạt" hay không. Có thể lỗi đến từ cả hai nhưng bạn cũng nên xem xét lại bản thân mình trước nhé!

Giọng bạn lúc nào cũng đều đều

13 dấu hiệu cho thấy bạn đang "sống nhạt" và tới lúc thay đổi rồi
Một cuộc nói chuyện thú vị không chỉ bởi chủ đề được đưa ra thú vị hay không, mà còn bởi người diễn đạt nữa. Hãy sử dụng giọng nói của mình, ngữ điệu của mình để câu chuyện cũng như cuộc đời của bạn sống động hơn thôi nào!
Thế nào, đọc xong những dấu hiệu về "sống nhạt" này bạn có thấy mình ở trong đó không? Thực chất, ai chẳng có lúc hơi "thiếu muối" một chút, cứ vô tư đi, cuộc sống vẫn trôi dù có chuyện gì xảy ra mà. Hãy thư giãn bản thân, gặp gỡ bạn bè nhiều hơn, vừa trò chuyện vừa thưởng thức chút sữa chua đá, rồi cuộc sống của bạn sẽ rực rỡ đa sắc hơn thôi!